Funauki, Iriomote, Ishigaki, Okinawa

Tuần trước nhà mình xuống Okinawa chơi và tranh thủ workation nên có chút ảnh và thông tin chia sẻ cùng mọi người.

Nhà mình đã xuống Okinawa nhiều lần, cũng có vài lần đi đảo chính, đảo Kumejima hoặc Miyakojima. Lần này đi xa hơn chút xuống Iriomote, nằm ở phía Nam của Ishigaki, Okinawa.





Iriomote là một hòn đảo khá lớn, thứ 2 hay thứ 3 gì đó trong quần đảo Okinawa. Để đến Iriomote, mọi người thường đi máy bay tới Ishigaki rồi sau đó đi thuyền khoảng hơn 1 tiếng đồng hồ nữa để tới cảng Uehara hoặc Ohara.

Đảo này có địa hình khá phức tạp, núi cao kéo dài tới tận bờ biển nên tuy diện tích đảo lớn nhưng lại chỉ có một vài làng và thị trấn nhỏ ở ven biển. Phần lớn diện tích của đảo là khu vực bảo tồn quốc gia và di sản thế giới được UNESCO công nhận. Iriomote vốn dĩ chưa bao giờ đông đúc. Nghe nói chỉ có một đợt trước chiến tranh, người ta đổ về đây để khai thác than nên khu vực này khá đông thợ mỏ và cai mỏ ^^ nhưng rồi vì một đợt dịch sốt rét mà người ta buộc phải ngừng khai thác ở khu vực này. 





Lần này nhà mình nghỉ ở một làng nhỏ khá xa Uehara tên là Funauki. Để đi đến Funauki, mình phải đi xe bus từ Uehara tới Shirahama, rồi từ đó lại lên thuyền để đi tới Funauki. Làng Funauki cực kỳ thưa người, chỉ có khoảng 10 hộ dân và 30 nhân khẩu. Có một trường liên cấp 1&2 với khoảng 10 giáo viên. Hiện tại chỉ có 2 học sinh theo học. Sang năm tới, 1 học sinh sẽ tốt nghiệp cấp 2 và tới Naha để học lên cấp 3 nên trường chỉ còn 1 em học cấp 1 mà thôi ^^





Mình nghỉ ở cottage tên là Yarabunokokage, của một cặp vợ chồng lão niên trong làng ^^ bác trai là người bản địa, sinh ra và lớn lên ở Funauki, còn bác gái thì từ Osaka tới Funauki chơi 35 năm trước và trúng tiếng sét ái tình mà ở lại đây tới tận bây giờ ^^

2 bác tự xây những căn nhà gỗ đầy đủ tiện nghi cho khách du lịch. Bác trai thực sự là một người có thể làm mọi thứ: đánh bắt cá, săn lợn rừng, làm nhà, quản lý hệ thống nước sinh hoạt, điện và gas, bưu tín cho cả làng ^^ 




Làng Funauki không có một cửa hàng nào cả ^^ không có siêu thị, không có cửa hàng tiện lợi. Cả làng chỉ có duy nhất 1 chiếc máy bán nước tự động. Nếu muốn mua gì, phải đi thuyền vào Shirahama để mua đồ. Mà ngay cả Shirahama cũng không có nhiều cửa hàng lắm, nên thường thì mọi người trong làng sẽ phải lái ô tô tới Uehara cách đó tầm 15 phút ô tô để tới được siêu thị duy nhất trong vùng ^^




ở Funauki không có gì chơi ngoài việc ngắm trời, ngắm mây, ngắm biển, ngắm cây, ngắm nắng, ngắm mưa ra ^^

Người dân trong làng thường nói “何も無いから全てがある” ^^ triết lý mà những kẻ từ thành phố tới phải mất một thời gian mới hiểu thấu được.




Trong thời gian ở đây, mình có đi một tour hiking tới thác Maya-gusuku, thác nước nằm giữa đảo Iriomote, power spot khá nổi tiếng của đảo này. Mặc dù mình đã từng đi hiking khá nhiều ở Nhật và cũng từng leo Fanxipan ở Việt Nam, hiking ở trong rừng ở Iriomote này đối với mình khá vất vả.


Tuần trước mình đi vào dịp mùa mưa, nên khu vực này khí hậu đặc biệt nóng và ẩm. Người nào không quen rất dễ mất nước và mất sức. Đã thế, đây lại là khu rừng cực kỳ nhiều vắt ^^ Đi từ cửa rừng vào tới thác nước Maya-gusuku này chỉ khoảng 10km nhưng quãng đường đi khá bùn lội, vắt nhảy tanh tách và cực kỳ nhiều loại dây leo, cỏ dại, đúng chuẩn một khu rừng nhiệt đới, không khác gì ở Việt Nam cả ^^ 


Mình không thực sự recommend tour này lắm =)) hại thân mà chỉ mang một đống sẹo do muỗi với vắt về ^^ 



Sau đó thì mình cũng có đi đào cua Hoàng đế ở trong rừng đước. Đây là loại cua cực kỳ to, hay có trong các nhà hàng hải sản cỡ sang, kiểu như King crab ở Singapore ấy ạ. Nhưng đi đào thì cực phết :D Phải đợi lúc thuỷ triều vừa rút hết, rồi đi tìm hang cua, rồi dùng gậy để đào và móc cua ra. Loại cua này thì càng cực kỳ to và khoẻ (nên mới ngon ^^). Tụi nó có thể dùng càng để bóp vỡ các loại ngao và hàu cỡ lớn để ăn, nên xương người với tụi nó chỉ như kiểu sụn non thôi ấy vậy :D nghe thôi cũng thấy sợ rồi.



Nói chung là đảo này không có gì cả, chính vì thế mà công nhận có rất nhiều thứ để chơi, để suy ngẫm, để chiêm nghiệm.

Bác host của mình nói có nhiều khách đến nghỉ lại tới cả tháng mà họ chẳng làm gì, chẳng đi đâu, chỉ ngồi ở vườn uống Café và nghe chim hót cả ngày ^^ Mình cũng hơi hiểu hiểu được tâm trạng của những người đó.


Nhận xét

Đọc nhiều

HỌC ĐẠI HỌC TỪ XA Ở NHẬT

Nỗi đau khổ của Emma

Làm sao để xử lý các suy nghĩ tiêu cực

Thế hệ lỏng loẹt tại Nhật

Tiếp biến văn hoá