QUAN SÁT DÒNG SUY NGHĨ

1h sáng và mình vừa mới xong một session của workshop "Xử lý cảm xúc tiêu cực" của Tomorrow.Care.

Thường thì mỗi khi mình nói chuyện với các bạn xong, mình thường bị kích thích và cần khoảng 30 phút - 1 tiếng để cool down trước khi bắt đầu việc khác, mà bây giờ thì là việc ngủ :D

Nên đằng nào cũng chưa ngủ được ngay, mình lại ngồi viết lách một cái gì đó.



Hôm trước về VN, mình ngồi ô tô từ thành phố về thị trấn nhà mình. Khi đi đến một khúc cua, mình chợt nhớ ra kỷ niệm với cô bạn lớp trưởng lớp mình hồi trước.

Bạn mình thì suốt gần chục năm học với mình, bạn ấy đều làm lớp trưởng. Bạn ấy học rất giỏi môn Văn. 


Mình nhớ hồi lớp 5, bọn mình đi thi HSG cùng nhau dưới thành phố.

Khi đi đến cái khúc cua chỗ nhà máy xi măng, bạn bảo mình "Này, chúng ta đang nắn đường đấy! Nhìn vào chỗ cái đầu xe mà xem, bọn mình cứ đi đến đâu là đường nó thẳng ra đến đấy đó" =))

Mình phục bạn cực kỳ ấy! Vì đến tận khi vào cấp 3, học tích phân vi phân các kiểu các thể loại, lên ĐH suýt thi trượt toán cao cấp LOL mình mới hiểu hết lời bạn nói hồi ấy các bạn ạ =))


Xong từ hồi lớp 5 trở đi, mỗi khi đi đến khúc cua ấy, mình lại nhớ về bạn lớp trưởng lớp mình. Mình lại nhớ về những câu chuyện với lớp học cũ, bạn bè cũ, người yêu cũ, rồi người yêu mới của người yêu cũ hồi tiểu học LOL các thứ các kiểu.


Rồi thì tất nhiên là mình đã lớn dần lên, mình có thêm nhiều thứ nữa để nhớ đến trong cuộc đời. 

Hồi mình học cấp 3, mình nhớ là mỗi tuần khi đi từ thành phố về nhà, mình sẽ đặt lại ở mỗi cái checkpoint trên đường một suy nghĩ, một hình ảnh, một kỉ niệm gì đó. 

Kiểu chỗ cây cầu này là bài thi 1 tiết môn Hoá, chỗ con dốc kia là câu nói xoáy của con bạn lớp bên, chỗ ngôi nhà hình con ếch là một trong các bạn trai mình thích LOL rồi thì chỗ cái ngã tư rẽ về nhà là nỗi lo âu không biết đã rút hết quần áo phơi dưới nhà trọ vào chưa. Kiểu vậy.


Đó là trên đường về nhà. 

Đến hôm đi mới mệt.


Đó là cứ đi đến chỗ cái ngã tư, cái ngôi nhà hình con ếch, cái con dốc và cây cầu đó, mình lại nhặt lại những nỗi lo âu hôm trước và vác lại xuống trường =))

Cái trò ấy mình chơi trong đầu suốt mấy năm học cấp 3, rồi mấy năm học đại học, cứ đặt nó dọc đường xong rồi lại hốt lại =)) 

Xong mình cũng cố nhớ lại hôm trước giờ đó đi qua đây, mình đã nghĩ gì và hôm nay cũng đi qua đây mình cảm thấy thế nào. Có những thứ đi qua đi lại vài lần, mình thấy đau khổ như nhau =)) nhưng cũng có nhiều thứ đã mất đi công lực ảnh hưởng tới suy nghĩ của mình =)) Khi nhận thấy mọi việc có tác động thế nào tới mình vào những thời điểm khác nhau, khi mình đang lên dốc hay đang thả dốc cũng thú vị lắm ạ.


Thật ra thì cũng không có gì là original của mình ở đây cả đâu LOL vì sau này khi học về tâm lý, mình mới biết mindfulness hay việc quan sát dòng suy nghĩ của mình có tác dụng giảm stress, lo âu hay căng thẳng thế nào, dù bản thân các suy nghĩ ấy là vô cùng troé nghoe và đầy lo âu căng thẳng =))


Thôi mình lan man quá rồi các bạn ạ ^^

Mình lại quay lại con dốc chỗ bạn lớp trưởng cũ của mình giải thích cho mình về vi phân (hay tích phân nhể? hay chả phải cái nào trong 2 cái đó nhỉ?) rồi mình đi ngủ đây ạ.

Nhận xét

Đọc nhiều

HỌC ĐẠI HỌC TỪ XA Ở NHẬT

Nỗi đau khổ của Emma

Làm sao để xử lý các suy nghĩ tiêu cực

Thế hệ lỏng loẹt tại Nhật

Tiếp biến văn hoá