Bài đăng

Mới nhất

ĐI OKINAWA THÌ NÊN ĐẾN NANJO-SHI

Hình ảnh
Mình đi Okinawa khá nhiều lần, tính tới lần này chắc cũng khoảng 15-16 lần gì đó. Trong những thành phố ở đảo lớn, mình đã từng ở tại Naha-shi, Okinawa-shi, Onna-son, Motobu, hay Itoman. Nhưng thực ra nơi mình thích nhất ở Okinawa lại là Nanjo-shi. Thành phố Nanjo ở phía Đông Nam của đảo chính, cách sân bay Naha khoảng 30 phút lái ô tô.  Mỗi lần đi Okinawa, mình hay thuê nhà riêng để ở, thay vì ở khách sạn để có cảm giác mình không phải là du khách và có thể hiểu hơn về cuộc sống ở khu mình ở. Đợt này nhà mình thuê căn nhà 1 phòng bé bé xinh xinh ở trên sườn đồi nhìn ra biển. Căn nhà này của một bác gái hơn gần 70 tuổi. Bác sống 1 mình, nhưng mỗi tháng bác dành ra vài ngày tới một tuần cho thuê lại căn nhà của mình. Bác ấy đã từng có thời gian dài sống ở Châu Phi nên trong nhà cũng có rất nhiều đồ trang trí mang về từ Châu Phi, thực sự rất hòa hợp với kiểu nhà gỗ của Okinawa cũng như khí hậu ở đây.  Đây là góc hè nhà - nơi bọn mình ngồi ăn, ngồi ngắm biển, nói chuyện phiếm, xem film, l

ĐỂ CÓ NHỮNG THÓI QUEN TỐT HƠN

Hình ảnh
Theo các nhà khoa học về thói quen =))) thì thói quen là một hành vi tự động, thường bao gồm 3 thành phần: 1 cái mồi nhử, 1 chuỗi hành vi, và 1 phần thưởng. Theo các nhà khoa học về thói quen =))) thì thói quen là một hành vi tự động, thường bao gồm 3 thành phần: 1 cái mồi nhử, 1 cái chuỗi hành vi, và 1 phần thưởng. MỒI NHỬ Mồi là những thứ khơi gợi theo đúng nghĩa "mồi" của hành vi mà chúng ta muốn tạo thành thói quen. Mồi này có thể là địa điểm thời gian hoặc bất kỳ cái gì chúng ta nghe thấy, nhìn thấy, hoặc cảm thấy. Tiếng chuông báo thức là một loại mồi điển hình, cảm xúc tức giận cũng có thể là mồi cho một loạt các hành vi diễn ra sau đó (quát tháo, ném đồ đạc, nắm chặt đấm tay...). "Cò mồi" là một phần cực kỳ quan trọng trong chuỗi lặp của thói quen mà đôi khi chúng ta không để ý được. CHUỖI HÀNH VI Chuỗi hành vi là một hoặc một vài hành vi mà chúng ta muốn tạo thành phần chính của thói quen. Đây chính là phần chính của nội dung thói quen mà chúng ta muốn thay

LIỆU SẼ CÓ THẾ HỆ MẤT MÁT Ở VIỆT NAM?

Hình ảnh
Nhiều bạn trẻ hỏi mình, đến Nhật giờ để làm gì khi Nhật Bản suy thoái như vậy. Mình hào hứng bảo "đến và học cách suy thoái chứ sao" ^^ Nhật Bản bại chiến năm 1945, Việt Nam hoà bình sau đó hơn 30 năm. Xã hội Nhật Bản sau chiến tranh trải qua các giai đoạn bùng nổ dân số, tăng trưởng kinh tế thần kỳ, vỡ bong bóng tài sản, suy thoái khi dân số già hoá. Việt Nam sau chiến tranh cũng trải qua giai đoạn bùng nổ dân số, mở cửa và tăng trưởng kinh tế (cao trung bình, không thần kỳ), vài lần bong bóng kinh tế (quy mô nhỏ hơn), hiện đang chậm lại về tốc độ tăng trưởng và đang bước vào giai đoạn già hoá dân số. Ở Nhật Bản có một thế hệ được gọi là “Thế hệ mất mát” (lost generation). Khái niệm này lần đầu tiên được sử dụng tại Nhật Bản bởi nhật báo Asahi Shimbun để chỉ nhóm người trưởng thành và bước ra xã hội trong thời kỳ “đóng băng tuyển dụng”, trong khoảng từ năm 1992 tới năm 2002 (tức là họ sinh khoảng khoảng từ 1972 tới 1982 ấy ạ) Khi họ ở độ tuổi 20, đã hoàn thành các chương trì

QUẢN LÝ NĂNG LƯỢNG THAY VÌ QUẢN LÝ THỜI GIAN/CÔNG VIỆC

Hình ảnh
Mấy năm nay mình có làm những workgroup miễn phí về cảm xúc cũng như cách xử lý một số loại cảm xúc tiêu cực nổi bật như nỗi buồn, sự lo âu căng thẳng hay sự tức giận. Trong đó có một nội dung mà một số học viên của mình đánh giá khá cao, đó là suy nghĩ về việc quản lý năng lượng thay vì quản lý thời gian/công việc theo cách suy nghĩ truyền thống. Về cơ bản thì việc quản lý năng lượng, đặc biệt là đối với những người có xu hướng dễ bị áp lực về công việc, có thể mang lại hiệu quả tốt hơn so với việc học kỹ năng quản lý thời gian/công việc. Thông thường thì quản lý thời gian, công việc hay năng lượng đều nhằm đến mục đích chung đó là làm được nhiều việc hiệu quả trong một khoảng thời gian nhất định. Nhưng điểm khác biệt đó là quản lý thời gian/công việc thì tập trung vào những thứ "phải làm", trong khi quản lý năng lượng thì tập trung vào những thứ "chuẩn bị năng lượng cho việc phải làm". Sự phân biệt này đặc biệt có ích cho các bạn đang trong giai đoạn có nhiều áp l

"RA ĐẢO" HACHIJOJIMA

Hình ảnh
Hachijojima, một ngọn núi lửa nằm ở vùng biển Philippine, cách Tokyo khoảng 300km về phía Nam nằm trong nhóm đảo nhỏ ở Thái Bình Dương và thuộc quản lý hành chính của tỉnh Tokyo. Đi máy bay từ Haneda ra Hachijojima mất khoảng 45p, và đi tàu thuỷ chừng 10 tiếng. Hachijojima có chu vi khoảng 60km, chạy xe ô tô một vòng quanh đảo mất chừng hơn 1 tiếng đồng hồ. Đảo có khoảng 7000 dân, và không có 1 cái kombini nào ^^ Đảo Hachijojima nhìn từ trên cao Núi Hachijo-fuji nhìn từ trên cao. Núi này phun trào và tạo hình đẹp như núi Phú Sĩ nên được gọi tên như vậy luôn. Ngọn núi lửa này phun trào lần cuối là năm 1605, và kể từ đó đã ngủ yên. Hachijo-fuji là ngọn núi cao nhất trong khu vực các đảo xa bờ của Tokyo với độ cao 845m. Miệng ngọn núi lửa có đường kính khoảng 400m và miệng sâu tới 50m. Khách du lịch có thể leo lên miệng ngọn núi lửa này từ chân núi ven biển, hoặc có thể đi ô tô tới tầng thứ 7 và bắt đầu leo lên khoảng hơn 1000 bậc thang. Mình đi theo cách nhẹ nhàng này và chỉ mất khoảng 3

Sakura

Hình ảnh
  Sakura, Mùa hè cũng chỉ xanh như những loại cây khác, bình thường, chẳng có gì nổi bật Mùa thu lá héo úa và rụng xuống một cách nhạt nhẽo. Mùa đông thì chỉ còn trơ ra mấy cái cành, nhìn qua sẽ chẳng biết là còn sống hay đã chết. Nhưng đến mùa xuân thì nở hoa rực rỡ, từ gốc tới ngọn khiến tất cả đều bất ngờ. Con người chắc cũng thế. Sẽ có những ngày chúng ta thấy thật bình thường, chẳng có gì đặc biệt. Có những ngày nhạt nhẽo, vô vị và cũng có ngày chẳng biết mình còn sống hay không. Ước gì chúng ta biết được tới bao giờ mình sẽ nở hoa rực rỡ thì tốt biết mấy...

2 tháng hướng dẫn intern

Hình ảnh
Văn phòng MPKEN 2 tháng vừa qua có tiếp nhận một bạn sinh viên từ Indonesia sang làm internship. Mình được phân công hướng dẫn trực tiếp bạn ấy trong suốt quá trình internship và hôm nay là ngày cuối cùng. Kể ra thì cũng hơi buồn chút vì văn phòng mình vốn dĩ đã ít người rồi. Mà cậu nhóc này lại thường xuyên ngồi cạnh mình trong suốt 2 tháng, cùng nhau tranh giành nhau đủ thứ bánh kẹo hàng ngày. Hôm nay đi ăn với bạn ấy ở một quán ăn ở Akihabara và ngồi nói chuyện với nhau đủ thứ chuyện trên trời dưới đất với cả những chuyện tình yêu chích bông nọ kia nữa. Dạo này văn phòng có nhiều sinh viên, nhiều thanh niên trẻ ơi là trẻ. Mỗi lần thấy chúng nó đi qua những ngày khó khăn trong cuộc sống, ngồi nói chuyện với chúng nó lại thấy học thêm được một cái gì đấy thú vị cho bản thân mình. Cảm ơn về những ngày tháng vui vẻ! Chúc các bạn những hành trình mới thật nhiều niềm vui nhé!

MỘT TUẦN BẬN RỘN ÍT FACEBOOK

Hình ảnh
Tuần trước mình mất Facebook, nên mình tập trung hơn cho các tương tác offline.  Tương tác online thì tất nhiên là rất chất lượng nhưng mà mình say nhiều hơn so với khi tương tác online :)) Thứ Sáu và Thứ Bảy mình đi Kusatsu công tác và được sếp cho nghỉ ở Kusatsu Oyado Hiranoya, nhà nghỉ số 1 trong khu vực do Jalan bình chọn. Đây thực ra là một nơi có rất nhiều kỷ niệm cá nhân của mình.  Onsen của Kusatsu thì đúng là chất lượng, vẫn luôn giống như khi lần đầu tiên mình lên đây và được một bác gái đi tắm cùng nói chuyện. Bác bảo mình "nước khoáng của Kusatsu có thể chữa được nhiều bệnh lắm, nhưng mà riêng bệnh về tâm thì không chữa được đâu ^^" Lần đầu tiên mình lên Kusatsu cách đây đúng 10 năm, với nhiều tâm sự của một thanh niên đang khủng hoảng đủ thứ chuyện trong đời. Chuyến đi lần này ngoài công việc, mình còn nghĩ đến việc sẽ đi tìm nhà và chuyển lên trên này sống cơ. Chủ Nhật mình đi tham gia lớp Kỹ năng shukatsu của MPKEN HR ở Akihabara vào buổi sáng, đóng giả làm nhà

TÂM SỰ CỦA MỘT THANH NIÊN VỪA BỊ KHÓA FACEBOOK

Hình ảnh
Hôm trước bị mất Facebook xong mình đã phải tức tốc đi lập thêm chục cái nữa để có gì liên lạc với anh chị em bạn dì, tham gia các hội tám, các hội thức khuya dậy muộn để thành công để không bỏ lỡ một-cái-gì đó, một cơ hội nào đó, một thành công nào đó =)) Mình đi tìm những người bạn uy tín, những thành viên không vi phạm tiêu chuẩn cộng đồng như Phan Phuong Mai, Hồng Nhung, Nguyen Van Da, Tuan Cm, Nga BP để được add vào các group với các anh chị em bạn dì thân mến, để có thêm sự tín nhiệm chứ không mọi người đều nghĩ mình vào xin thẻ điện thoại với vay tiền =)) Mình cũng nhắn tin cả cho Hoàng Hữu Phong, một thanh niên sinh ra tầm cuối 9x nhưng mà tâm hồn thì đã vài ngàn tuổi, học hành thì rất bận rộn nhưng lúc nào cũng available cho mình nhờ vả.  Mình ngùi ngùi kể cho Phong là mình đã bị mất quyền kiểm soát cái trang Tomorrow.Care rồi, giờ chưa biết làm thế nào. Phong mới bảo “Hay chị lập trang mới là Yesterday.Care đi!” xong nó lăn ra cười. Mình mô tả cái emoji lăn ra cười thôi chứ m

TOMORROW.CARE TRÊN NỀN TẢNG SKILLISM

Hình ảnh
Nhiều bạn có liên lạc với mình để hỏi bao giờ sẽ có thêm khóa học CBT (phương pháp trị liệu nhận thức hành vi). Mình xin thông báo là khóa học này cũng như chương trình tư vấn tâm lý 1:1 của Tomorrow.Care đã có mặt trên nền tảng Skillism rồi ạ. Các bạn hãy đăng ký tài khoản ngay tại đây  https://skillism.com/service  để tiện đặt lịch với Tomorrow.Care cho các vấn đề đang có nhé <3 Trên đây là chiếc video mình giới thiệu về quá trình mình hình thành và xây dựng dự án Tomorrow.Care trong những năm Covid :) Hy vọng sẽ được gặp và trò chuyện nhiều hơn với mọi người ạ! ----- Ngày 28/2/2023, mình vừa bị xoá các tài khoản Facebook/Instagram như sau ạ: Facebook: www.facebook.com/nhatbm (Nhat M. Be) Instagram: www.instagram.com/nhatbm (Nhat M. Be) Và như thế nên mình mất quyền quản lý đối với các page liên quan của dự án www.tomorrow.care như sau: Fanpage: www.facebook.com/be.tomorrow.care (Tomorrow.Care) Hiện tại mình đang sử dụng tài khoản FB này ( www.facebook.com/nhatm.be ) để

QUAN SÁT DÒNG SUY NGHĨ

Hình ảnh
1h sáng và mình vừa mới xong một session của workshop "Xử lý cảm xúc tiêu cực" của Tomorrow.Care. Thường thì mỗi khi mình nói chuyện với các bạn xong, mình thường bị kích thích và cần khoảng 30 phút - 1 tiếng để cool down trước khi bắt đầu việc khác, mà bây giờ thì là việc ngủ :D Nên đằng nào cũng chưa ngủ được ngay, mình lại ngồi viết lách một cái gì đó. Hôm trước về VN, mình ngồi ô tô từ thành phố về thị trấn nhà mình. Khi đi đến một khúc cua, mình chợt nhớ ra kỷ niệm với cô bạn lớp trưởng lớp mình hồi trước. Bạn mình thì suốt gần chục năm học với mình, bạn ấy đều làm lớp trưởng. Bạn ấy học rất giỏi môn Văn.  Mình nhớ hồi lớp 5, bọn mình đi thi HSG cùng nhau dưới thành phố. Khi đi đến cái khúc cua chỗ nhà máy xi măng, bạn bảo mình "Này, chúng ta đang nắn đường đấy! Nhìn vào chỗ cái đầu xe mà xem, bọn mình cứ đi đến đâu là đường nó thẳng ra đến đấy đó" =)) Mình phục bạn cực kỳ ấy! Vì đến tận khi vào cấp 3, học tích phân vi phân các kiểu các thể loại, lên ĐH suýt t

VỀ ABE-SAN

Tôi đến Nhật để nghiên cứu chuyên ngành Chính sách Công vào mùa hè năm 2012. Mùa thu năm đó Thủ tướng Abe nhậm chức lần 2. 8 năm du học của tôi là 8 năm của chính quyền Thủ tướng Abe. Với chủ trương mở cửa, chủ đề "toàn cầu hoà" được thảo luận sôi nổi ở khắp các doanh nghiệp, các tổ chức và trường học.  8 năm đó đối với du học sinh ngành Chính sách như chúng tôi thật sự là một quãng thời gian đáng quý. Chúng tôi được tham gia nhiều phiên thảo luận rất thú vị cùng các chính trị gia, công chức nhà nước, lực lượng phòng vệ, giới khoa học, giới doanh nghiệp Nhật về các vấn đề kinh tế, xã hội, an ninh quốc phòng của Nhật. Chúng tôi được lắng nghe những tranh luận chính sách về tái thiết kinh tế sau thảm hoạ kép 2011, về những thách thức của một xã hội siêu già hoá, về việc thay đổi Hiến pháp Hoà Bình trong bối cảnh thế giới đa cực hoá. Rất nhiều các vấn đề khác ở Nhật cũng đã được mang ra để nghiên cứu và phân tích, vì với tư cách một trong những "xã hội hậu tăng trưởng"

Funauki, Iriomote, Ishigaki, Okinawa

Hình ảnh
Tuần trước nhà mình xuống Okinawa chơi và tranh thủ workation nên có chút ảnh và thông tin chia sẻ cùng mọi người. Nhà mình đã xuống Okinawa nhiều lần, cũng có vài lần đi đảo chính, đảo Kumejima hoặc Miyakojima. Lần này đi xa hơn chút xuống Iriomote, nằm ở phía Nam của Ishigaki, Okinawa. Iriomote là một hòn đảo khá lớn, thứ 2 hay thứ 3 gì đó trong quần đảo Okinawa. Để đến Iriomote, mọi người thường đi máy bay tới Ishigaki rồi sau đó đi thuyền khoảng hơn 1 tiếng đồng hồ nữa để tới cảng Uehara hoặc Ohara. Đảo này có địa hình khá phức tạp, núi cao kéo dài tới tận bờ biển nên tuy diện tích đảo lớn nhưng lại chỉ có một vài làng và thị trấn nhỏ ở ven biển. Phần lớn diện tích của đảo là khu vực bảo tồn quốc gia và di sản thế giới được UNESCO công nhận. Iriomote vốn dĩ chưa bao giờ đông đúc. Nghe nói chỉ có một đợt trước chiến tranh, người ta đổ về đây để khai thác than nên khu vực này khá đông thợ mỏ và cai mỏ ^^ nhưng rồi vì một đợt dịch sốt rét mà người ta buộc phải ngừng khai thác ở khu vự